Lina: Tìm kiếm Ý Nghĩa - Chapter 3
Chương 3: Kẻ Thù Ẩn Mình
Ánh mặt trời mới lên chiếu rọi qua những tán cây, để lại những vệt sáng vàng nhạt trên con đường rừng. Lina dẫn cậu bé và cha mẹ cậu ra khỏi khu rừng đen tối, cảm giác yên bình dần trở lại sau trận chiến căng thẳng với lũ quái vật. Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn tồn tại một nỗi lo mơ hồ. Những sinh vật mà cô vừa đối mặt không phải là ngẫu nhiên xuất hiện, chúng bị điều khiển bởi một thế lực nào đó.
“Chúng ta đã an toàn chưa?” cậu bé hỏi, mắt ngước nhìn Lina với vẻ lo lắng.
Lina dừng chân, quay lại nhìn cậu bé và gia đình. “Tạm thời thì an toàn,” cô đáp. “Nhưng chị cảm thấy có điều gì đó không đúng. Có vẻ như lũ quái vật này không chỉ là những sinh vật hoang dã vô tình tấn công chúng ta.”
Cha mẹ của cậu bé gật đầu đồng ý. “Cảm ơn cô đã cứu chúng tôi,” người cha lên tiếng, giọng ông đầy sự biết ơn. “Nếu không có cô, chúng tôi không biết phải làm sao.”
Lina khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười nhanh chóng tan biến. “Chúng ta cần rời khỏi đây sớm nhất có thể. Tôi cảm thấy một sự nguy hiểm lớn hơn đang đến gần.”
Họ tiếp tục hành trình rời khỏi khu rừng. Tiếng bước chân đều đặn vang lên trên nền đất ẩm ướt, xen lẫn với tiếng chim hót líu lo phía xa. Sau một hồi im lặng, người mẹ cậu bé nhìn Lina với vẻ tò mò.
“Cô là ai? Tôi chưa từng gặp ai có khả năng chiến đấu như cô,” bà hỏi, giọng pha chút ngạc nhiên.
Lina khẽ nhếch môi. “Tôi chỉ là một kẻ lang thang, không có gì đáng kể. Tôi từng là một phù thủy, nhưng giờ chỉ muốn tìm một nơi để sống yên bình.”
Người cha nhìn cô với ánh mắt khâm phục. “Cô mạnh mẽ hơn bất kỳ ai mà tôi từng biết. Nếu cô không phiền, chúng tôi muốn mời cô về nhà để tỏ lòng biết ơn. Chúng tôi sống ở một ngôi làng gần đây.”
Lina lắc đầu. “Tôi cảm ơn lòng tốt của các người, nhưng tôi không thể ở lâu. Tôi còn có việc phải làm.”
Cha mẹ cậu bé nhìn nhau, dù thất vọng nhưng vẫn tôn trọng quyết định của Lina.
Khi mặt trời dần lên cao, họ cuối cùng cũng ra khỏi rừng và tiến về phía ngôi làng nhỏ nằm dưới chân núi. Ngôi làng hiện ra với những mái nhà tranh đơn sơ, khói bếp bốc lên lơ lửng trong không trung. Người dân trong làng dường như đang sống cuộc sống bình dị, không biết gì về những nguy hiểm ẩn sâu trong rừng già gần đó.
Cậu bé chạy về phía ngôi nhà của mình, reo lên đầy vui sướng khi thấy ngôi nhà thân quen hiện ra trước mắt. Cha mẹ cậu theo sau, ánh mắt đầy hạnh phúc và cảm kích khi đã trở về an toàn.
Lina dừng lại ở ngoài rìa làng, nhìn gia đình cậu bé đoàn tụ. Cô biết rằng mình không thuộc về nơi này, nhưng ít nhất, cô đã hoàn thành nhiệm vụ giúp đỡ họ.
“Chị sẽ đi ngay bây giờ sao?” cậu bé hỏi khi quay lại nhìn Lina, đôi mắt ngấn nước.
Lina cúi xuống nhìn cậu, đôi mắt cô ánh lên sự dịu dàng. “Chị phải đi. Nhưng em hãy nhớ rằng, nếu em mạnh mẽ và kiên nhẫn, em sẽ vượt qua mọi khó khăn.”
Cậu bé gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn không giấu được sự tiếc nuối. “Cháu sẽ nhớ chị.”
Lina chỉ khẽ cười và gật đầu. Cô đứng dậy, quay lưng bước đi. Khi bóng cô khuất dần, những bước chân của cô hòa vào tiếng gió nhẹ thoảng qua cánh đồng xanh rì.
Lina không đi xa được bao lâu thì cảm giác nguy hiểm lại ập đến. Bản năng của một chiến binh và phù thủy khiến cô dừng bước, cảnh giác. Có điều gì đó không ổn. Không gian xung quanh trở nên lặng lẽ đến bất thường, và cơn gió cũng ngừng thổi.
Cô đứng lại, nắm chặt cây trượng trong tay. Mọi giác quan của cô căng lên, cảm nhận sự hiện diện của kẻ thù.
Từ trong bóng tối, một tiếng cười khẽ vang lên. Tiếng cười đó làm Lina cảm thấy lạnh sống lưng, một thứ tà khí bao trùm xung quanh cô. “Ai đó?” cô hỏi lớn, ánh mắt quét qua khắp nơi.
Một bóng đen xuất hiện từ phía xa, dần dần rõ hơn dưới ánh sáng yếu ớt của buổi chiều. Đó là một người đàn ông mặc áo choàng đen, khuôn mặt hắn ẩn sau chiếc mũ trùm kín. Hắn bước tới gần Lina, từng bước chậm rãi nhưng đầy uy hiếp.
“Lina… Đã lâu không gặp.” Giọng nói của hắn trầm đục, vang lên từ dưới lớp áo choàng.
Lina nhíu mày, cảm nhận được năng lượng đen tối phát ra từ người đàn ông này. “Ngươi là ai? Ta không quen biết ngươi.”
Người đàn ông cười khẩy. “Ngươi có thể đã quên ta, nhưng ta thì không quên ngươi. Nhiều năm trước, ngươi đã phá hủy kế hoạch của ta. Nhưng lần này, ta sẽ không để ngươi cản đường nữa.”
Lina nhớ lại những trận chiến trong quá khứ, khi cô còn là một phù thủy trẻ tuổi. Có rất nhiều kẻ thù đã từng đối đầu với cô, nhưng người này… hắn là ai? Cô không thể nhớ ra.
“Ngươi muốn gì?” Lina hỏi, đôi mắt đầy cảnh giác.
Người đàn ông cười lớn. “Ta muốn lấy lại thứ mà ngươi đã cướp đi. Sức mạnh của ta, danh dự của ta. Và lần này, ta sẽ không để ngươi thoát.”
Hắn giơ tay, một luồng năng lượng đen tối bùng lên từ lòng bàn tay hắn, tỏa ra khắp không gian. Đất dưới chân rung chuyển, và từ đó, những bóng đen từ từ hiện lên, tạo thành những sinh vật kỳ dị với đôi mắt đỏ rực.
Lina lùi lại, nắm chặt trượng phép trong tay. “Ngươi không biết mình đang đối đầu với ai đâu,” cô nói, giọng cô đầy sự thách thức.
Người đàn ông cười lớn. “Ta biết rõ hơn bất kỳ ai. Và lần này, ngươi sẽ thất bại.”
Trận chiến giữa Lina và kẻ địch bắt đầu với một sức mạnh dữ dội. Những tia sáng và bóng tối giao tranh, làm rung chuyển cả khu vực xung quanh. Lina tung ra những đợt phép thuật mạnh mẽ, nhưng kẻ thù cũng không hề kém cạnh. Hắn điều khiển những bóng đen như những con rối, liên tục tấn công cô từ mọi hướng.
“Dù ngươi có mạnh đến đâu, ta sẽ không khuất phục!” Lina hét lên, ánh sáng từ cây trượng của cô phát ra mạnh mẽ, xua tan một phần bóng tối.
Nhưng kẻ địch vẫn không hề bị lay chuyển. Hắn tiếp tục tung ra những đòn tấn công hiểm hóc, khiến Lina phải lùi lại. Trận chiến kéo dài, và mỗi đòn tấn công đều đẩy cả hai vào tình thế nguy hiểm hơn.
Cuối cùng, một luồng năng lượng mạnh mẽ từ Lina đập thẳng vào kẻ địch, làm hắn loạng choạng. Hắn gầm lên trong đau đớn, nhưng vẫn không chịu gục ngã. “Ngươi nghĩ ngươi có thể đánh bại ta dễ dàng vậy sao?” hắn gầm lên, đôi mắt đỏ rực.
Lina thở dốc, nhưng cô không bỏ cuộc. “Ta sẽ không để ngươi làm hại ai nữa.”
Trận chiến vẫn tiếp tục, nhưng cả hai đều biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu của một cuộc đối đầu dài hơi. Trong tâm trí Lina, cô biết rằng mình đã gặp phải một kẻ thù nguy hiểm, và cuộc hành trình của cô sẽ không còn yên bình như trước nữa.